9
/
61844
Tôi mãi chẳng quên những kỷ niệm cùng anh trong hiểm nguy
toi-mai-chang-quen-nhung-ky-niem-cung-anh-trong-hiem-nguy
news

Tôi mãi chẳng quên những kỷ niệm cùng anh trong hiểm nguy

Thứ 2, 04/06/2018 | 15:10:52
733 lượt xem

Tôi, người đàn bà đã cũ, trong tim quá nhiều vết cắt, thêm một nhát nữa cũng chẳng đau.

Ảnh minh họa.

Chiều mưa kéo dài do bão, trời chìm dần trong màn mưa ủ ê. Tôi không buồn, không đau, không bàng hoàng khi anh nói muốn chia tay. Tôi không còn lo sợ vì công việc quá ngổn ngang, bờ vai đã trống hoác về một phía, chao nghiêng. Tôi không buồn, không đau mà nước mắt cứ chực trào khi nhìn ngoài kia mưa rả rích, gọi kỷ niệm yêu ùa về. Tôi nói với anh: "Sau này có giận nhau điều gì, hãy nhớ những ngày lang thang rồi gặp tận cùng của sự hiểm nguy để mà thương nhau". Tôi không muốn là gánh nặng của anh cho nên khi anh nói lời chia tay, tôi im lặng, dường như tôn trọng quyết định ấy của anh. 

Tôi, người đàn bà đã cũ, trong tim quá nhiều vết cắt, thêm một nhát nữa cũng chẳng đau thêm. Ngoài kia mưa vẫn rơi, nỗi nhớ cứ đong đầy trong ký ức. Hai con người lặn lội trong đêm để chứng kiến tận cùng của bi đát, lẽ nào anh đã vội quên? Mưa phố núi dai dẳng, bàn tay anh lạnh cóng vẫn ấm áp gọi tên tôi trong giây phút đó. Hình ảnh anh lom khom, lùng bùng trong bộ áo mưa lượm từng quả dâu rơi vãi khắp đường không thể phai nhòa trong tôi. Tôi không hỏi anh giận tôi về điều gì và vì sao giận. Tôi trở nên quá già trong suy nghĩ và sẵn sàng đón nhận những gian nguy. Tôi đã vượt ngưỡng của nỗi đau và sự mất mát, vì vậy có nỗi đau nào, có sự mất mát nào vượt lên trên được nữa?

Ngoài kia mưa vẫn rơi, nhá nhem tối, tôi đội mưa cùng anh trên đoạn đường đèo trong sương mù đầy nguy hiểm. Niềm vui sướng, tâm hồn lãng mạn của tôi qua rất nhanh khi tôi chưa kịp reo lên hết câu: "Ôi, sương mù" thì nỗi lo sợ lại ập đến một cách nhanh chóng. Tôi cứng người khi không thấy gì trước mặt. Trong thời khắc ấy, tôi chỉ thốt lên: "Em sợ quá, anh ơi". Tôi bây giờ như con diều, chỉ tìm cách nương theo gió mà bay lên, như cung tên đã giương sẵn và phải bắn, như nước lũ chảy ào ào xuôi về, không thể quay lui, không thể dừng lại. Những kỷ niệm cùng anh tôi chẳng thể nào quên, giờ anh đã không còn yêu tôi nữa, tôi phải làm sao để quên anh đây?

Theo Hằng/ Ngôi Sao

  • Từ khóa

Xúc động câu chuyện người mẹ vùng cao chờ đưa cơm cho con

Hình ảnh người mẹ vùng cao đứng ngoài lớp học chờ đưa bữa trưa cho con chỉ có cơm trắng và vài miếng cá suối nhỏ xíu đã được lọc xương khiến triệu người...
15:51 - 13/05/2024
376 lượt xem

Hoài bão lớn lao là được cống hiến cho xã hội

Mỗi đại biểu được tuyên dương "Thanh niên tiên tiến TP.HCM làm theo lời Bác" năm 2024 là mỗi câu chuyện giản dị nhưng mang ý nghĩa sâu sắc, những việc làm...
14:50 - 13/05/2024
405 lượt xem

Ngày hội thanh niên công nhân lan tỏa năng lượng tích cực

Ngày hội cổ vũ tinh thần hăng say làm việc cho thanh niên công nhân nâng cao hiệu suất công việc, góp phần phát triển doanh nghiệp, địa phương và đất...
13:55 - 13/05/2024
408 lượt xem

Khởi nghiệp muốn thành công thì khát khao phải lớn hơn nỗi sợ thất bại

Mong muốn các bạn hãy đừng e ngại trong triển khai thực hiện các ý tưởng khởi nghiệp của mình. Muốn thành công thì khao khát thành công phải lớn hơn nỗi...
09:54 - 13/05/2024
517 lượt xem

Trao giải thưởng Kim Đồng cho 125 chỉ huy Đội, đội viên tiêu biểu

125 gương chỉ huy Đội, đội viên tiêu biểu nhận giải thương Kim Đồng năm học 2023 - 2024 là những tấm gương sáng của sự nỗ lực vươn lên trong học tập và...
08:59 - 13/05/2024
525 lượt xem